Sự xuất hiện của đại dịch COVID-19 dường như khiến dòng chảy của cuộc sống thay đổi hoàn toàn. Nó không loại trừ bất cứ ai, dù cho bạn có giàu có, nổi tiếng hay làm nghề nghiệp gì đi chăng nữa.
Cũng như mọi biến cố tự nhiên khác, khủng hoảng dịch bệnh khiến chúng ta buộc phải trải qua những khoảng thời gian khó khăn, những lo lắng thường trực về sức khỏe cùng với những áp lực của cuộc sống. Nhưng đại dịch COVID-19 cũng mang đến nhiều bài học sâu sắc về cách chúng ta nhìn nhận và trân trọng cuộc sống. Vậy, Virus Corona đã dạy chúng ta điều gì?
-
Nó nhắc nhở rằng, tất cả chúng ta đều bình đẳng. Bất kể văn hóa, tôn giáo, nghề nghiệp, tình hình tài chính, hay mức độ nổi tiếng như thế nào thì bệnh tật, dịch bệnh đối xử với tất cả chúng ta đều như nhau.
-
Nó nhắc nhở rằng tất cả chúng ta đều có kết nối với nhau. Điều gì đó ảnh hưởng đến một người thì sẽ ảnh hưởng đến người khác. Những đường biên giới mà loài người chúng ta tạo ra để phân chia địa phận chẳng có giá trị nào đối với loại virus này. Dịch bệnh không cần hộ chiếu. Dịch bệnh xuất hiện, đe dọa chúng ta trong một thời gian ngắn nhưng nó lại nhắc nhở chúng ta về số phận của những con người cả đời bị áp bức, đe doạ.
-
Nó nhắc nhở rằng sức khỏe của chúng ta quý giá như thế nào. Chúng ta đã xem thường, bỏ bê sức khỏe của bản thân bằng những việc như ăn những thực phẩm chế biến công nghiệp và nguồn nước bị ô nhiễm hóa chất. Nếu chúng ta không chăm lo cho sức khỏe của mình, tất nhiên chúng ta sẽ bị bệnh.
-
Nó nhắc nhở chúng ta về sự ngắn ngủi của cuộc sống và điều quan trọng nhất mà chúng ta nên làm, đó là giúp đỡ lẫn nhau. Đặc biệt cần giúp những người già hoặc bệnh tật. Việc chúng ta cần làm không phải là lo đi vơ vét giấy vệ sinh.
-
Nó nhắc nhở chúng ta rằng xã hội đang trở nên vật chất hóa như thế nào. Trong những thời khắc khó khăn, chúng ta sực nhớ rằng những thứ ta cần là những điều thiết yếu nhất để tồn tại (thực phẩm, nước, thuốc), chứ không phải là những thứ xa xỉ vô bổ.
-
Nó nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của gia đình và đời sống bên người thân yêu. Chúng ta đã bỏ bê điều này đến mức nào? Chúng ta được khuyên ở trong nhà nhiều hơn và có thời gian dành cho gia đình nhiều hơn.
-
Nó nhắc nhở chúng ta công việc thực sự của chúng ta khác với nghề nghiệp, đó là những gì chúng ta làm, không phải những gì chúng ta được tạo ra để làm. Công việc thực sự của chúng ta là chăm sóc lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau và mang lại lợi ích cho nhau.
-
Nó nhắc nhở chúng ta nên biết tự vấn về bản ngã của mình. Cho dù chúng ta nghĩ mình vĩ đại đến mức nào hay người khác nghĩ chúng ta tuyệt vời ra sao thì một loại virus vẫn có thể khiến thế giới phải bế tắc.
-
Nó nhắc nhở chúng ta có thể kiểm soát sức mạnh của ý chí. Chúng ta có thể chọn hợp tác và giúp đỡ lẫn nhau, chia sẻ, cho đi, hoặc chúng ta có thể chọn ích kỷ, tích trữ, chỉ chăm lo cho riêng mình. Thật vậy, đứng trước khó khăn hoạn nạn mới thấy rõ bản chất.
-
Nó nhắc nhở rằng chúng ta có thể bình tĩnh hoặc hoảng loạn. Chúng ta nên hiểu những tình huống như này đã xảy ra nhiều lần trong lịch sử và rồi cũng qua. Hoảng loạn hay suy nghĩ cực đoan rằng đây là sự kết thúc của thế giới sẽ chỉ có hại cho bản thân mình mà thôi. Trước mọi biến cố, sự hoảng loạn không phải là thứ cứu cánh bạn, hãy bình tĩnh, mọi chuyện rồi sẽ qua
-
Nó nhắc nhở chúng ta rằng đây có thể là một sự kết thúc nhưng cũng có thể là một sự khởi đầu mới. Đây có thể là thời gian suy ngẫm và thấu hiểu, nơi chúng ta học hỏi từ những sai lầm của mình, hoặc nó có thể là khởi đầu của một chu kỳ tiếp diễn cho đến khi chúng ta học được bài học nhất định.
-
Nó nhắc nhở chúng ta rằng trái đất này đang bị bệnh. Chúng ta cần xem xét mức độ tàn phá rừng đã rất khẩn cấp cũng như tốc độ biến mất khỏi kệ của các cuộn giấy vệ sinh. Chúng ta gặp dịch bệnh vì ngôi nhà lớn của chúng ta đã đổ bệnh.
-
Nó nhắc nhở chúng ta rằng sau mỗi khó khăn, sự yên bình sẽ trở lại. Cuộc sống là những vòng lặp theo chu kỳ và đây chỉ là một giai đoạn trong chu kỳ tuyệt vời này. Chúng ta không cần phải hoảng sợ, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua.
-
Thay vì coi virus COVID-19 là một thảm họa lớn, chúng ta hãy xem nó như là một công cuộc sửa chữa tuyệt vời. Nó được gửi đến để nhắc nhở chúng ta về những bài học mà chúng ta dường như đã quên và điều quan trọng là liệu chúng ta có thực sự muốn học được gì từ chúng hay không.
Nguồn: Tổng hợp